"Chị ơi,bên công ty em vừa ra một sản phẩm BẢO HIỂM mới ,em có thể xin chị vài phút đẻ giới thiệu với chị sản phẩm này được không ạ ? "-Tiếng cô, nhân viên bảo hiểm nhã nhặn mời chào.Khiến tôi trả lời " không" thì quá bất nhã ,nhưng nếu lắng nghe thì với vài phút trên điện thoại chẳng bao giờ đủ cho cô ta nói về BẢO HIỂM .Tốt nhất : cúp máy ! Ấn tượng của tôi đối với bảo hiểm chỉ có thế ! - những nhân viên nói nhiều, nào là “kế hoạch”, nào là “bảo vệ “ . v v …Chỉ cần số điện thoại của bạn lỡ rơi vào tay họ ...xem như bạn luôn bị quấy rầy với những lời giới thiệu ngọt ngào những câu xin cuộc hẹn, hội thảo khách hàng .v.v... Cuối cùng họ thường chúc bạn sẽ là người may mắn nhất, hạnh phúc nhất, bạn và gia đình của bạn không bao giờ gặp khó khăn hay rủi ro... Tôi tự xếp mình trong số 95% dân Việt Nam không mua bào hiểm nhân thọ ! Một phần vì chẳng hiểu gì cả, phần khác vì xung quanh mình rất nhiều người DỊ ỨNG với bảo hiểm ! Tôi cho rằng bảo hiểm là một thứ KHÔNG NÊN ĐẶT NIỀM TIN !!! Tôi là người Á Đông ,kỵ nói chuyện RỦI RO , Và nên cẩn trọng về tiền bạc , không nên tin tưởng những lời khó hiểu , và đường mật !!! Tôi ghét bảo hiểm ! – Vậy mà chồng tôi lại đăt trước mặt tôi món quà sinh nhật là cuốn sổ BẢO HIỂM NHÂN THỌ mang tên tôi !!!Thú thật nếu không phải là ngày sinh nhật , tôi đã làm ầm lên , Nhưng tôi nhịn được và chỉ nói với chồng tôi là “ làm gì thì làm , cũng nên bàn bạc trước …” Thế rồi thời gian trôi qua , tôi cũng quên đi cái hợp đồng bảo hiểm kia , giao toàn quyền cho ông xã làm gì thì thì làm.
Chị ơi, thực sự đọc xong bài của chị, em chưa hiểu ý chị muốn nói lên điều gì? Chỉ là ghét bảo hiểm và .....để mặc muốn làm gì thì làm thôi hả chị? Hay chị còn định viết tiếp nữa không ????? Thực ra, người Á Đông mình kỵ chuyện rủi ro, nó phản ảnh lên mức độ duy tâm của nên văn hóa phương Đông. Còn với phương Tây,họ lại cho việc bảo hiểm là điều nên và cần thiết. Thậm chí, rất nhiều gia đình còn mua cả bảo hiểm tương lai nữa cơ. Chị cũng không cần thiết phải dị ứng với bảo hiểm làm gì đâu, dù ở VN mình còn có nhiều điều bất cập, nhưng xét cho cùng, bảo hiểm vẫn còn có mặt tích cực của nó. Anh nhà chị tâm lý thế, chị đừng khó chịu nữa, cứ nhận và vui lên chị nhé.
Chị ơi, thực sự đọc xong bài của chị, em chưa hiểu ý chị muốn nói lên điều gì? Chỉ là ghét bảo hiểm và .....để mặc muốn làm gì thì làm thôi hả chị? Hay chị còn định viết tiếp nữa không ????? Thực ra, người Á Đông mình kỵ chuyện rủi ro, nó phản ảnh lên mức độ duy tâm của nên văn hóa phương Đông. Còn với phương Tây,họ lại cho việc bảo hiểm là điều nên và cần thiết. Thậm chí, rất nhiều gia đình còn mua cả bảo hiểm tương lai nữa cơ. Chị cũng không cần thiết phải dị ứng với bảo hiểm làm gì đâu, dù ở VN mình còn có nhiều điều bất cập, nhưng xét cho cùng, bảo hiểm vẫn còn có mặt tích cực của nó. Anh nhà chị tâm lý thế, chị đừng khó chịu nữa, cứ nhận và vui lên chị nhé.
Em nghĩ là, chị ấy chẳng quan tâm đến BH nhưng một thời gian sau có sự việc xảy ra thì chị lại thấy BH nhân thọ thật là hữu ích.
BHNT là một sản phẩm tuyệt vời mà tất cả mọi người đều cần bởi vì nó chi trả cho mọi người một khoản tiền khi mà mọi người cần tới nó nhất. BHNT mang lại cơm áo, gạo tiền cho những gia đình không có người trụ cột, chăm sóc tương lai của con trẻ khi rơi vào hoàn cảnh mồ côi, giúp đỡ cha mẹ già không rơi vào vòng cơ cực. Cuộc sống luôn tiềm ẩn những rủi ro và BHNT góp phần giảm thiểu những rủi ro đó và giúp chúng ta xay dựng tương lai. Ngoài việc bảo vệ tài chính trước những rủi ro có thể xảy ra,bảo hiểm nhân thọ còn là một hình thức tiết kiệm bằng việc đóng một khoản tiền nhỏ theo định kỳ (hàng tháng, hàng quý, hàng năm), khách hàng sẽ nhận được một khoản tiền lớn đến cuối thời gian của hợp đồng như họ mơ ước để lo cho tương lai của họ khi nghỉ hưu được an nhàn, cho con cái đi học đại học, để mua mọt ngôi nhà mới, để sắm những tiện nghi trong cuộc sống v..v.. Và quan trọng hơn là khoản tiền lớn này còn được chi trả cho khách hàng ngay khi khách hàng cần nó nhất, đó là nếu họ không may gặp phải những rủi ro trong cuộc sống như ốm đau, bệnh tật, tai nạn hay xấu nhất là qua đời
Theo em chị nên điều tra vì lý do gì mà anh nhà chị mang về cuốn bảo hiểm tặng vợ, không biết cô tư vấn bảo hiểm đã hứa hẹn hay có thủ thuật gì không? Được cái cả hai vợ chồng em đều dị ứng với bảo hiểm, chồng em làm ở tòa nhà ACE - 12A Hoàng Cầu suốt ngày phải nghe, gặp mấy anh chị mời chào, cứ lờ lớ lơ đến lúc chả buồn mời thì thôi.
Người ta nói "Ghét... bỏ!", vì vậy thật khó hiểu khi một người tự nhận là ghét bảo hiểm nhân thọ lại đủ tâm lý tạo một "tên đăng nhập" và kể chuyện trơn tru, rành mạch, ẩn ý... dường "kia"! Kể chuyện "ghét" mà cũng chẳng cảm thấy được "đấu khí", "sát khí"... khiến cho các chị em phải thốt lên: "chả hiểu chị í muốn nói gì cả. chị ơi chị ới"! (bomebeo ). Tớ ngờ rằng mở đề tài này thực chất là một tư vấn "cao tay", muốn mọi người "hiểu" và "yêu" bảo hiểm nhân thọ. :drinkers: ...Hờ hờ, bài viết này của tớ vô duyên quá!...
E đồng ý kiến với mẹ này. Đây là một chiêu thức PR cực khéo. Tuy nhiên em chưa hiểu chị ấy định giới thiệu về hãng BH nào thôi ạ
^^ Nhiều người VN chưa mặn mà với BH đơn giản vì mức sống của người VN ta chưa cao. Trong khi cái ăn, cái mặc hàng ngày, rồi hóa đơn dịch vụ điện, nước, điện thoại vẫn phải nơm nớp lo lắng mỗi ngày, mỗi tháng thì lấy đâu tâm trí thích thú với BH mặc dù thực chất họ vẫn biết, vẫn hiểu BH là rất tốt. Vì vậy, có nhiều người vì sự nể cả của người thân, bạn bè rồi mua cho nhau, nhưng đến tháng đến năm đóng phí kẹt không có tiền đóng, tệ hơn là có khi HĐ mất cả hiệu lực & mất trắng tiền mình đã đóng. Đâm ra từ đó có tâm lý ghét BH. Nói đến BH, thị trường VN mình rất nhiều tiềm năng, vì còn rất nhiều người chưa mua BH, & còn nhiều người nghĩ BH theo hướng tiêu cực vì chưa hiểu được lợi ích của nó. Điều này một phần cũng do kinh tế lẫn trình độ của nguời dân VN còn thấp kém so với những nước tiên tiến trên TG. Những quốc gia phát triển trên TG, BH với họ giống như tấm bùa hộ thân nên hầu như họ đều mua một cách tự nguyện, chẳng cần đến đội ngũ đại lý tư vấn BH như VN ta. VN ta muốn được như vậy thì có lẽ phải 20-30 năm nữa, vì theo dự đoán của các nhà kinh tế học, muốn được = Thái Lan thì VN cần 10 năm nữa & 20-30 năm nữa thì mới được = Hàn Quốc hiện nay. Nói chung nhận thức & sự hiểu biết chung của người Việt hiện nay về BH nói riêng còn khá tiêu cực, mà ông bà ta có câu: 'Một con sâu làm rầu nồi canh' nên chỉ một người có nhận thức & sự hiểu biết tiêu cực như chị trên đây cũng góp phần làm cho ngành BH tại Việt Nam vẫn chưa phát triển tốt là vậy.
Câu chuyện về nước ! Câu chuyện về nước ! -------------------------------------------------------------------------------- Giả sử có một ngày tôi đến thăm gia đình và mời Anh/chị mua 10 lít nước .Anh/chị có mua nước của tôi không ? tại sao không ? vì Anh/chị không cần đến nó . Nhưng giả sử nếu Anh/chị đang kẹt ở giữa sa mạc mấy ngày liền không có một giọt nước, tôi đến và mang theo cũng 10 lít nước đó Anh/chị sẽ đổi gì để lấy số nước đó ? Hẳn là bất cứ thứ gì. Vậy đó thưa Anh/chị kế hoạch mà tôi đưa ra cho Anh/chị cũng tương tự như thế .Đến một ngày nào đó tất cả chúng ta đều già cả mệt mỏi và không còn mạnh chân khỏe tay để đi làm suốt cuộc đời . Đáng tiếc là lúc đó tôi sẽ không thể mang tiền đến cho Anh/chi vào lúc cần thiết nhất trừ phi Anh/chị sắp xếp việc này từ trước .Như vậy mua Bảo hiểm ngay từ lúc này hay là đến khi nào đó ,quyết định lựa chọn sẽ là một việc làm sáng suốt hay không tùy thuộc ở Anh/chị.
hì, em cũng nghĩ đây là 1 chiêu thức PR khéo léo! vậy thì chờ chị post tiếp đoạn truyện tiếp theo nào!